người Liên mềm oặt chả muốn làm gì. Liên tự nhủ bản thân: – Chỉ là tưởng tượng thôi mà. Không phải thật. Chắc chắn không phải thật. Không sao đâu Liên ơi. Không sao đâu. Rồi mai anh Trường về, mọi thứ lại trở lại bình thường thôi. Bóng đêm bao phủ căn phòng, Liên thiếp đi lúc nào không hay. Đến gần 4 giờ chiều chủ nhật thì anh Trường đã đón được bố chồng Liên lên tới nhà. Bố chồng tên là Chiến. Nói về bố chồng thì trong suy nghĩ của Liên cũng không có gì đặc biệt sất. Cũng bình thường như bao